Bài Tập Làm Văn Lớp 5 Tả Cảnh Cánh Đồng

Bài Tập Làm Văn Lớp 5 Tả Cảnh Cánh Đồng

TOP 15 bài văn Tả cảnh biển Sầm Sơn hay nhất, kèm theo 2 dàn ý chi tiết, giúp các em học sinh lớp 5 có thêm nhiều ý tưởng mới để hoàn thiện bài văn tả cảnh biển của mình thật hay.

TOP 15 bài văn Tả cảnh biển Sầm Sơn hay nhất, kèm theo 2 dàn ý chi tiết, giúp các em học sinh lớp 5 có thêm nhiều ý tưởng mới để hoàn thiện bài văn tả cảnh biển của mình thật hay.

Bài văn tả phong cảnh được học từ lớp 5 đúng không?

Căn cứ theo Mục V Phụ lục Chương trình giáo dục phổ thông môn Ngữ văn ban hành kèm theo Thông tư 32/2018/TT-BGDĐT thì những yêu cầu đối với kỹ năng viết ở môn Tiếng Việt lớp 5 như sau:

Biết viết hoa danh từ chung trong một số trường hợp đặc biệt khi muốn thể hiện sự tôn kính. Biết viết đúng tên người, tên địa lí nước ngoài.

- Biết viết theo các bước: xác định mục đích và nội dung viết (viết để làm gì, về cái gì); quan sát và tìm tư liệu để viết; hình thành ý chính, lập dàn ý cho bài viết; viết đoạn, bài; chỉnh sửa (bố cục, dùng từ, đặt câu, chính tả).

- Viết được đoạn văn, văn bản thể hiện rõ ràng và mạch lạc chủ đề, thông tin chính; phù hợp với yêu cầu về kiểu, loại; có mở đầu, triển khai, kết thúc; các câu, đoạn liên kết với nhau.

- Viết được bài văn kể lại câu chuyện đã đọc, đã nghe với những chi tiết sáng tạo.

- Viết được bài tả người, phong cảnh có sử dụng so sánh, nhân hoá và những từ ngữ gợi tả để làm nổi bật đặc điểm của đối tượng được tả.

- Viết được đoạn văn thể hiện tình cảm, cảm xúc của bản thân trước một sự việc hoặc một bài thơ, câu chuyện.

- Viết được đoạn văn nêu lí do vì sao tán thành hoặc phản đối về một hiện tượng, sự việc có ý nghĩa trong cuộc sống.

- Viết được đoạn văn giới thiệu về một nhân vật trong một cuốn sách hoặc bộ phim hoạt hình đã xem (hình dáng, cử chỉ, hành động, ngôn ngữ).

- Viết được báo cáo công việc, chương trình hoạt động, có sử dụng bảng biểu.

Như vậy, có thể thấy rằng thực hành viết bài văn tả phong cảnh là một trong những nội dung mà phải có trong chương trình môn Tiếng Việt lớp 5 cũng như yêu cầu học sinh lớp 5 phải đạt được sau khi học.

Tả cảnh hoàng hôn trên quê hương em

Quê hương em là một ngôi làng nhỏ phía dưới chân núi. Nơi đây cuộc sống bình dị, con người chất phác, thật thà. Dù đi xa đến đâu, em vẫn luôn nhớ mãi từng khung cảnh ở quê hương mình. Nhưng nhớ nhất, chính là những buổi hoàng hôn của những ngày mùa đông.

Vào những chiều đông giá rét, chỉ tầm năm giờ chiều là trời bắt đầu tối lại, hoàng hôn buông dần xuống. Từ trên cao, ông mặt trời từ từ lùi về ngôi nhà nhỏ ở phía cuối chân trời. Bác đi xuống đến đâu, đất trời tối lại đến đó. Thoạt đầu là một sắc đỏ rực bao trùm lên mọi vật, khiến đất trời trở nên nhá nhem. Cũng là màu đỏ như lúc bình minh. Nhưng tông đỏ của buổi hoàng hôn như trầm lặng và nặng nề hơn rất nhiều. Những cơn gió theo đó bỗng chốc thổi nhanh và mạnh hơn, quét từng cơn rét buốt. Trời về tối, nên càng thêm lạnh lẽo. Hàng tre đan thành bụi thành đàn, oằn mình chống lại gió rét. Trên bầu trời vắng tanh, bởi đàn chim đàn vội kéo nhau về tổ trước khi đêm đen sụp xuống. Tiếng dế, tiếng chim im phăng phắc. Cả không gian chỉ còn tiếng xào xạc của lá cây.

Trên những con đường xi măng trong làng, các bóng đèn đường vàng cam ấm áp dần bật sáng lên. Lúc này, trời đã gần tối hẳn, chỉ còn thấy những vùng sáng tờ mờ trên nền trời sẫm xịt. Cây cối cũng chỉ còn là những hình khối đen nhẻm mà thôi. Và sương đêm cũng dần dần ướp xuống, rải đều lên mặt đường, lên mái nhà, lên ngọn cây. Những ngôi nhà gạch mái đỏ nhỏ bé, dần sáng đèn và đỏ lửa. Mọi người sung sướng ngồi cạnh nhau, sẻ chia cho nhau những ấm áp. Rủ rỉ cho nhau nghe những chuyện của ngày dài. Bên đống lửa, chú mèo mướp nằm ngủ gà ngủ gật. Góc cạnh đó, con chó mực cũng cuộn mình ngủ say. Ngoài đường, lác đác vài người đi làm về muộn, cúi gằm lao nhanh để mong sớm về nhà. Họ chạy vụt qua, để lại những vệt sáng trong đêm. Và rồi, trời tối hẳn, đất trời lạnh lẽo, yên ắng, chỉ còn tiếng lá rít gào, tiếng lá khô xào xạc. Tất cả mọi người đều đã yên vị trong mái ấm của mình. Thế là trời đã về đêm.

Khung cảnh hoàng hôn của làng quê vào những ngày đông, đem đến cho em những cảm giác thật đặc biệt. Là rét, là tối đấy. Nhưng chính nhờ đó, cảm giác hạnh phúc khi được ôm chú mèo nhỏ, tựa vào lưng cha xem mẹ nấu cơm trong bếp mới càng thêm ấm áp. Những sung sướng mộc mạc, giản dị ấy chỉ có những buổi hoàng hôn mới đem về được.

"Quê hương là đường đi họcCon về rợp bướm vàng bay…"

Đối với em cũng thế! Con đường đi học gần gũi, thân thiết với em như bầu bạn. Nó là một hình ảnh của quê hương đang đắm sâu và ngân vọng trong em.

Con đường phố mang tên đường Nguyễn Đình Chiểu. Lòng đường tuy hẹp nhưng đẹp lắm. Hai bên đường có hàng me xanh che mát. Buổi sáng, những cành me thả lá úa xuống mặt đường. Con đường nhựa láng bóng, đen sẫm, ở giữa có vạch sơn trắng chia hai phần đường cho xe chạy ngược chiều nhau. Xe máy, xe đạp tấp nập trên đường. Tiếng còi píp píp liên hồi. Các cô bán hàng rong kĩu kịt những quang gánh đầy ắp rau quả. Chúng em tung tăng cắp sách đến trường. Ai cũng hối hả trên đường phố. Trên cây sấu già ven đường, những chú chim nhảy nhót, chuyền cành. Tiếng chim không ngớt vọng ra, vang cả trên bầu trời xanh thẳm. Mặt Trời trên cao, đường thưa người hơn. Những ngôi nhà cao tầng nhìn ra đường với vẻ nguy nga, tráng lệ. Các cửa hàng, cửa hiệu mở cửa đón khách. Ánh nắng óng ả rải xuống mặt đường. Con đường ánh lên, bóng loáng như dải lụa. Một làn gió nhẹ thổi qua, những lá me lìa cành rơi lả tả, rơi trên vai áo người qua đường như lưu luyến. Hoa sữa trên cả vỉa hè ngan ngát hương đưa. Hoa đậu từng chùm tím biếc, rủ xuống lề đường như muốn nói một điều: con đường này đẹp lắm! Những buổi chiều hay những đêm tối mùa hè ngồi ở đây thì thật là thú vị. Em nhớ từng nụ hoa, từng viên gạch trên lề đường, từng gốc me già thân thiết. Con đường này không chỉ là bạn của riêng em, nó còn là bạn thân của những chị lao công.

Đêm đêm, trên con đường này, dù là mùa hè hay mùa đông giá rét, tiếng chổi tre luôn xao xác dưới hàng me. Nhà nhà đã ngủ say nhưng vẫn có tiếng chổi tre sột soạt trên đường. Những lúc ấy, con đường mới vắng vẻ và đẹp làm sao!

Con đường quê hương quá thân quen với em. Từ lâu, đường và em như đôi bạn. Đường đã nâng bước em đi, giúp em thực hiện ước mơ hoài bão của riêng mình.

Top 5 bài văn tả phong cảnh quê em hay nhất?

Bài văn tả phong cảnh là một trong những bài mà các em học sinh sẽ được học trong chương trình môn Tiếng Việt lớp 5.

Quý thầy cô, phụ huynh và các bạn học sinh có thể tham khảo Top 5 bài văn tả phong cảnh quê em hay nhất ngay dưới đây:

Top 5 bài văn tả phong cảnh quê em

Quê tôi vào mùa thu thật đẹp, nhất là khi lúa chín vàng óng. Cánh đồng lúa trải rộng mênh mông như một tấm thảm vàng óng ánh dưới nắng. Gió thổi nhẹ, những bông lúa nhấp nhô, tạo nên những làn sóng vàng lung linh. Xa xa, những chú cò trắng bay lượn trên nền trời xanh biếc, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.

Mỗi buổi sáng sớm, khi sương mù tan dần, cả cánh đồng như được phủ một lớp vàng óng. Ánh nắng mặt trời chiếu xuống, những giọt sương long lanh như những viên ngọc trai nhỏ li ti. Tiếng chim hót líu lo hòa quyện với tiếng gió thổi, tạo nên một bản giao hưởng tuyệt vời của thiên nhiên.

Những ngày này, người dân quê tôi tất bật với công việc gặt hái. Tiếng nói cười rộn rã vang vọng khắp cánh đồng. Mùi lúa chín thơm ngát quyện lẫn với mùi đất ẩm, tạo nên một hương vị đặc trưng của quê hương.

Chiều đến, khi mặt trời lặn, cả cánh đồng lại khoác lên mình một màu vàng trầm ấm. Bóng của những cây tre làng in dài trên mặt ruộng, tạo nên những hình thù kỳ lạ. Lúc này, tôi thường ra ngồi bên bờ ruộng, ngắm nhìn cảnh vật và thả hồn mình vào thiên nhiên.

Quê tôi mùa lúa chín thật đẹp. Cảnh vật bình dị, yên bình ấy đã trở thành một phần ký ức tuổi thơ không thể nào quên trong lòng tôi.

Mùa xuân về, quê tôi lại khoác lên mình một chiếc áo mới. Ấy là màu vàng rực rỡ của những cánh đồng hoa cải.

Những bông hoa cải nhỏ li ti, xếp thành từng chùm, tạo nên một biển vàng trải dài bất tận. Gió thổi nhẹ, cánh hoa rung rinh, tỏa ra một hương thơm ngát. Bướm lượn vòng quanh những bông hoa, ong bướm tìm mật. Cảnh tượng thật là đẹp mắt và lãng mạn.

Chiều đến, khi ánh nắng mặt trời dần tắt, những cánh đồng hoa cải lại khoác lên mình một màu tím nhạt. Bóng tối bao trùm, chỉ còn lại những đốm lửa vàng lấp lánh của những bông hoa.

Tôi thường cùng các bạn ra cánh đồng hoa cải chơi đùa. Chúng tôi chạy nhảy tung tăng giữa những bông hoa, hít hà mùi thơm ngát của đất trời. Những kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẽ gắn liền với cánh đồng hoa cải sẽ mãi khắc sâu trong tâm trí tôi.

Con sông quê tôi uốn lượn quanh làng, như một dải lụa mềm mại. Sáng sớm, mặt sông phẳng lặng như một tấm gương khổng lồ, phản chiếu những đám mây trắng trôi bồng bềnh trên bầu trời.

Bờ sông xanh mát với những hàng cây cổ thụ. Chúng tôi thường ra đây chơi đùa, tắm mát. Tiếng cười nói rộn rã của chúng tôi hòa quyện với tiếng chim hót, tạo nên một bản nhạc vui tươi.

Chiều đến, khi mặt trời lặn, con sông trở nên thật yên bình. Ánh nắng vàng nhạt chiếu xuống mặt nước, tạo nên những vệt sáng lung linh. Chúng tôi ngồi bên bờ sông, ngắm nhìn những chiếc thuyền đánh cá trở về.

Con sông quê tôi không chỉ là nơi vui chơi của chúng tôi mà còn là nguồn sống của cả làng. Con sông nuôi sống biết bao nhiêu gia đình.

Quê tôi có một cánh rừng phi lao xanh mát. Những cây phi lao cao vút, thẳng tắp như những người lính canh gác. Lá phi lao nhỏ li ti, màu xanh mướt, tạo nên một tấm thảm xanh trải dài.

Gió thổi qua, lá phi lao xào xạc như một bản nhạc du dương. Chúng tôi thường ra đây chơi trốn tìm, hái lá làm đồ chơi. Cánh rừng phi lao là nơi chúng tôi tìm thấy sự bình yên và thư thái.

Chiều đến, khi ánh nắng mặt trời dần tắt, cánh rừng phi lao lại khoác lên mình một màu xanh huyền ảo. Chúng tôi ngồi dưới gốc cây phi lao, ngắm nhìn những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời.

Cánh rừng phi lao không chỉ là nơi vui chơi của chúng tôi mà còn là lá phổi xanh của quê hương. Cánh rừng giúp điều hòa không khí, chắn gió, bảo vệ đất.

Ngôi nhà cổ của bà tôi nằm cuối làng. Ngôi nhà được xây bằng gỗ, mái lợp ngói âm dương. Tường nhà nhuốm màu thời gian, những vết rêu xanh bám đầy.

Bên trong nhà, đồ đạc được sắp xếp gọn gàng. Những chiếc tủ gỗ, những chiếc bàn ghế cổ kính... đều mang một vẻ đẹp cổ xưa.

Tôi rất thích ngồi trong gian nhà chính, nghe bà kể chuyện. Những câu chuyện cổ tích, những câu chuyện về làng quê đã gắn liền với tuổi thơ của tôi.

Ngôi nhà cổ là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp của gia đình. Nó là một phần không thể thiếu của quê hương tôi.

*Lưu ý: Thông tin chỉ mang tính chất tham khảo./.

Xem thêm: Mùng 1 Tết 2025 là ngày mấy dương lịch?

Xem thêm: Tết 2025 chính thức được nghỉ 9 ngày?

Xem thêm: Còn bao nhiêu ngày nữa đến Tết Nguyên đán 2025?

Xem thêm: Tết Âm lịch 2025 được nghỉ mấy ngày?

Xem thêm: Còn bao nhiêu cái chủ nhật nữa đến Tết Dương lịch và Âm lịch 2025?

Top 5 bài văn tả phong cảnh quê em hay nhất? Bài văn tả phong cảnh được học từ lớp 5 đúng không? (Hình từ Internet)